Văn hóa Anh: Cây thông Giáng Sinh là quà từ Đức và Na Uy

Văn hóa Anh: Cây thông Giáng Sinh là quà từ Đức và Na Uy

Cây cối có ý nghĩa quan trọng trong nhiều nền văn hóa ở Trung Đông từ thời cổ đại, gồm Ki Tô giá, trước khi đạo này tới châu Âu.

Những loại cây xanh quanh năm như cây sống đời, lá evergreen, được cho là có sức mạnh tái sinh của cuộc sống vào mùa xuân.

Đối với người Kitô hữu, chúng đã trở thành biểu tượng của sự sống vĩnh cửu.

Trong thời Trung cổ ở châu Âu, các nhà thờ trang trí cây xanh bằng trái táo vào đêm Giáng sinh, được gọi là “Ngày Adam và Eva.”

Thế nhưng, những cây xanh này được đặt ngoài trời. Đến thế kỷ 16 ở Đức, cây thông được trang trí đã được mang ra đường phố đến quảng trường thành phố.

Truyền thống treo hoa quả, đồ ăn, bánh kẹo lên các nhành cây bắt đầu từ đó.

Sau khi ăn mừng và nhảy múa quanh cây, nó đã được thiêu hủy theo nghi thức.

Nhà sử học London thế kỷ 16, John Stow, đã mô tả một truyền thống tương tự từ năm 1444, khi người ta “đóng chặt một cây xanh bám đầy dây leo holme và ivy xuống bãi đất.”

Nhà dân, nhà quý tộc, các giáo đường, nhà nguyện và nhà thờ cũng được trang trí bằng cây cối hoặc các chùm lá xanh tạo ra một không khí lễ hội trong những ngày ít mặt trời nhất mùa đông ở Bắc bán cầu.

Món quà từ châu Âu

Thế nhưng, với xã hội Anh thì cây thông Giáng sinh (Christmas tree) như chúng ta thấy ngày nay, có một lịch sử khá mới, do hôn nhân của vua chúa với các dòng đại quý tộc châu Âu.

Cụ thể, Hoàng thân Albert, phu quân người Đức của Nữ hoàng Victoria, thường được cho là người đã đưa cây thông Giáng sinh du nhập vào nước Anh năm 1840.

Nhưng theo trang English Heritage thì thực ra chính “Hoàng hậu tốt bụng Charlotte”, vợ người Đức của vua Anh George III (bản thân cũng gốc Đức), mới là người đã cho dựng cây thông Giáng sinh đầu tiên ở Anh, tại Queen’s Lodge, lâu đài Windsor, vào tháng 12 năm 1800.

Cây thông Giáng sinh trở nên rất phổ biến trong giới thượng lưu, đặc biệt là trong các buổi họp mặt của trẻ em.

Bất kỳ cây thường xanh nào cũng có thể bị chặt đem về dùng cho mục đích này.

Cách trang trí là dùng nến, những vật phẩm nhỏ, gói quà và bánh kẹo.

Vào tháng 12 năm 1840, Prince Albert đã nhập khẩu một số cây thông từ quê hương Coburg của ông ở Đức, để làm cây thông Giáng sinh cho Hoàng gia.

Nhưng về mặt nào đó thì sự  phổ biến của phong tục này phải nhờ tới báo chí.

Chính các tạp chí như Illustrated London News, Cassell’s Magazine và The Graphic bắt đầu miêu tả và mô tả cây thông Giáng sinh của Hoàng gia mỗi năm, khiến việc dựng Christmas tree trở thành mốt ở Anh.

Từ sau Thế Chiến 2, người dân London lại hàng năm được vui với một món quà từ xứ tuyết Na Uy, đặt ở quảng trường Trafalgar.

Đó là nhờ cây thông Giáng sinh đầu tiên được tặng cho London từ nhân dân Na Uy năm 1947 như lời cảm ơn đã cứu giúp Hoàng gia Na Uy.

Vì trong Thế chiến thứ hai, vua và chính phủ Na Uy đã sống lưu vong ở Anh và nhờ cậy chín phủ Anh khi phát-xít Đức chiếm đóng nước họ.

Truyền thống ngoại giao-văn hóa này ở London thể hiện tầm quan trọng tượng trưng lớn lao của cây thông Giáng sinh ở Anh ngày nay.

editors

Để lại một bình luận