ĐÔNG CẢM

ĐÔNG CẢM


Đông về vạt nắng cứ phân vân
Tuyết phủ sườn non sắc trắng ngần
Ríu rít hương băng tràn khắp ngõ
Rì rào lớp lớp ngập đầy sân
Bàng hoàng trước cảnh thiên nhiên lạ
Rạo rực tâm hồn bỗng mến thân
Vũ trụ muôn mầu đâu thực ảo ?
Thơ ơi….vỗ cánh…nhẹ nhàng chân…

Vũ Kim Thanh

kimeditor

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *