Góc Thư giãn-Tiếu lâm- Kỳ 5

Góc Thư giãn-Tiếu lâm- Kỳ 5

Nghĩ thật ngắn

Tôi đã làm chủ nhà hàng nhiều năm, chứng kiến nhiều người thiếu tư duy. Dạo nọ, tôi thuê anh chàng tên P. Nhờ anh ta đi mua hộ một nghìn túi giấy đựng khoai tây chiên dài khoảng 15cm. Hàng ngày, anh ta bán khoai tây chiên trong gói nhỏ như thế, vậy mà khi đi mua, anh ta khệ nệ mang về một nghìn túi rộng 14 inch. Tôi hỏi: “Bạn mua túi đựng khoai tây chiên hay túi bọc tivi 14-inch thế?” Anh ta ngẩn tò te, rồi mới nói: “Ừ nhỉ, túi này to thật, bọc được TV 14 inch.”

Vẫn câu chuyện về P. Một hôm, nhân viên của tôi thay rèm cửa đôi, họ mua thanh rèm dài hơn khung cửa sổ 40 cm. Thay vì cắt 20 cm mỗi bên, anh ta chặt luôn 40 cm một bên. Kết quả là phải đi mua thanh rèm mới.

Há miệng chờ sung rụng

Một anh chàng lười thích nhìn cây sung quả sai và chín mọng. Nhưng anh ta quá lười, chẳng muốn kiếm sào chọc quả, chỉ nằm chờ sung rụng đúng miệng để ăn. Ai ngờ, quả nào cũng rơi ra ngoài. Thấy vậy, một người đi qua, anh ta nhờ người đó nhặt quả sung vụng về đút vào miệng hộ. Nhưng người kia cũng lười, bèn dùng chân khều quả sung đẩy vào miệng anh chàng. Bực mình, chàng lười quát: “Người đâu mà lười thế, ông không có tay à!”

Lười và dốt làm thầy: Chết nhầm

Ở Kinh Bắc quê tôi vào thế kỷ 18, có thầy đồ dốt nát và lười biếng, chẳng bao giờ chịu học hành hay soạn giáo án thực sự. Việc dạy học của ông toàn lấy giáo án của người khác đi dạy. Một lần, vợ chủ nhà lăn ra chết. Chủ nhà nhờ ông viết bài văn tế. Quen thói ẩu và làm đối phó, ông lấy bài văn của bạn mình viết cho người đàn ông chết, rồi đọc theo:

“Văn tế hồn. Hôm nay thật đau đớn vì ông, người trụ cột chính của gia đình đã khuất núi. Giờ thì gia đình biết nương tựa vào đâu? Ông tuy không đẻ ra các con nhưng công nuôi dưỡng cao hơn cả núi Thái Sơn. Công việc trong làng, mỗi khi có việc là hồn  cùng  các cán bộ nhà nước  kề vai sát cánh bàn chuyện suốt đêm, không quản vất vả giúp làng ngày càng thịnh vượng. Trong làng có việc hiếu hỷ, ông  đều nhiệt tình tham dự, đặc biệt là chuyện uống rượu mừng, uống rượu chia buồn, hồn đều thể hiện trách nhiệm kính hiếu. Hồn còn có mấy chục  bạn là đàn ông  đồng niên sinh cùng năm sớm hôm vui vẻ tụ tập, hỗ trợ lẫn nhau, giúp đỡ nhau trong mọi việc lớn nhỏ của làng xóm.”

Mọi người trong đám tang đều cười nghiêng ngả người đã chết là đàn bà mặc váy, làm sao có thể ngồi chung mâm với cánh đàn ông như quan tri huyện hay ông lý ông Bá bàn chuyện lớn về quốc gia, thời cuộc, hay rượu chè, bù khú như thế.

Chủ nhà vội chạy lên bục, hỏi khẽ: “Thầy, thầy đọc nhầm văn tế rồi ạ? Vợ con là đàn bà con gái, sao lại viết thế này?!”

Thày đáp: Tôi viết không nhầm, đọc không nhầm. Người nhà anh chết nhầm thì có! Đáng lẽ anh chết mới đúng không phải   vợ anh!

London tháng 9/2025

Tác giả Hương Keenleyside sưu tầm và chỉnh sửa.

 

Amy Chapman

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *