Người Việt ở Anh: Nghề nails thành công là do sự tử tế và trách nhiệm

Ảnh bìa và trang chính do Emma Nails ở Penrith cung cấp.
Nhà văn Hương Keenleyside ở Cumbria viết:
Cách đây đã lâu, Karen, bà bạn người Anh của tôi ở Penrith kể rằng tiệm nails cạnh nhà bà ấy của cô X đã phải đóng cửa vì không thể cạnh tranh nổi với ba tiệm nails của người Việt trong thị trấn.
Khách hàng của cô X thích thợ nails Việt, họ mê mẩn các hình trang trí trên móng, và không hiểu sao móng tay do thợ Việt làm lại đẹp, chắc chắn và rất bền. Bà Karen còn nói, ngành chăm sóc móng tay, gắn mi giả, tỉa lông mày của người Việt phát triển rất nhanh, rất giỏi và chiếm lĩnh thị phần khá lớn.
Thật vậy, suốt hai mươi năm qua, ngành nails do người Việt phát triển đã đứng vững trong ngành công nghiệp không khói này, cạnh tranh với thị trường nội địa dù gặp phải nhiều bất lợi. Ví dụ, tiếng Anh của bà con còn hạn chế, còn phải lo đi đăng ký, thi cử, học quốc tịch, hay làm kế toán, thích nghi với văn hóa Anh quốc. Tuy nhiên, điểm mạnh của bà con Việt kiều ở Anh là sự trân trọng những hỗ trợ của chính quyền, cảm phục hệ thống chăm sóc doanh nghiệp nhỏ lẻ dành cho người lao động và các hộ kinh doanh cá thể nhỏ.
Ví dụ, khi hai vợ chồng mới mở tiệm nail mà chưa có thu nhập, họ được hỗ trợ tiền thuế Working Tax Credit. Chẳng hạn, vợ chồng anh Bình mới mở tiệm, họ xin nhận hai phần lương trợ cấp này, cộng với tiền thuê nhà, khoảng hơn một ngàn bảng mỗi tháng. Trong khi đó, chị Loan, một thợ làm nail giỏi, báo thuế 27,000 bảng mỗi năm, khi chuyển tiệm và thu nhập giảm còn gần hai ngàn bảng/tháng. Cả hai đều có sự giúp đỡ từ kế toán giỏi.
Khách hàng rất hài lòng với dịch vụ làm móng của người Việt vì đẹp, bền, vẽ đẹp, mỗi bộ móng như một tác phẩm tranh đầy màu sắc, sáng tạo của những họa sĩ nổi tiếng. Ai mà không thích chứ? Giá cả cũng rất hợp lý, tiệm nail Việt thường giữ giá khá ổn định, thậm chí đã ba năm chưa thay đổi. Điều này một phần là nhờ giá thuê mặt bằng thường chỉ tăng sau 3-5 năm. Chính vì thế, thương hiệu nail Việt còn nổi tiếng như đặc sản của các nước, như mũ rơm Panama, chiếc sáo của người Anh, hay kiểu tóc nam của người Thổ Nhĩ Kỳ.
Bắt rễ vào đất nước Anh trong tình thân
Giờ đây, với người Anh, chuyện mẹ con hoặc bạn bè rủ nhau cuối tuần đi làm móng ở tiệm Việt đã trở thành thói quen, thành nếp sống. Phần lớn khách hàng trung thành, có người mở tiệm và theo họ đã hơn chục năm, dù sau này chuyển chỗ, cuối tuần vẫn lái xe 40 km để quay lại tiệm cũ.
Nhiều khách Tây cũng thường phàn nàn rằng, đôi khi, trong những dịp đông khách, họ phải đổi nhiều thợ. Ví dụ, khi phá móng thì do một cậu trẻ thực hiện, lắp móng lại do một cô khác, đắp bột thì cô chủ làm, nhưng đến sơn lại thì lại đuổi khách cho người lạ. Một vấn đề nữa là đôi khi thợ không lắng nghe yêu cầu của khách vì mải chuyển đổi công việc hoặc công đoạn riêng tư. Tuy nhiên, khách vẫn quay lại, vì làm móng đẹp, chắc chắn, bền và giá cả ổn định, thậm chí còn có khuyến mãi đính đá.

Một điểm khác, cộng đồng và giới trí thức Việt kiều rất đoàn kết, luôn bảo vệ nhau. Khi các nhà báo giả làm khách đi điều tra về vấn đề nô lệ thời hiện đại, họ thấy những trường hợp người đồng hương tự nguyện làm, cửa tiệm mở cửa tự do, không có dấu hiệu nào cho thấy ai là nô lệ hay cần cứu giúp.
Theo những gì tôi biết, các vụ việc không hay có thể có nhưng chỉ là thiểu số, còn thực ra người Việt thường giúp bảo vệ uy tín cộng đồng, anh em họ hàng giúp đỡ lẫn nhau. Những người vượt biên sang đây một xu chả có, đều cưu mang lẫn nhau. Việc vượt biên hay sống trái phép là đề tài muôn thủa đã có nhiều tranh cãi, xin để dành cho các bài báo sau.
Trong bài viết này, tôi chỉ muốn tôn vinh ngành nails của chúng ta tại Anh quốc. Thưa anh chị em trong ngành nail, kính chúc các anh chị thật thành công, phát triển bền vững và luôn giữ vững tinh thần đoàn kết, sáng tạo để tiếp tục đưa ngành nghề của chúng ta ngày càng tươi đẹp hơn.
07309414999 (nhắn tin tiếng Việt)