Pháp mở cửa Nhà thờ Đức Bà Paris sau hơn 5 năm trùng tu

Nhà thờ Đức Bà trong thời gian trùng tu- ảnh của Phạm Cao Phong
Hôm 07/12/2024, nước Pháp và thủ đô Paris có sự kiện trọng đại: Tòa Giáo đường Notre Dame de Paris mở cửa sau khi công trình trùng tu vĩ đại hoàn tất.
Trong số các lãnh đạo quốc tế tới dự lễ có Tổng thống đắc cử của Hoa Kỳ Donald Trump, Thái tử nước Anh William và nhiều quan khách.
Hơn 5 năm trước, ngày 14 tháng 5/2019, một trận hỏa hoạn do chập điện đã làm đổ sập ngọn tháp trên Nhà thờ Đức Bà Paris, gây choáng váng và buồn đau cho cả nước Pháp và nhiều triệu người yêu thành phố Paris trên thế giới.
Nước Pháp bỏ ra hàng trăm triệu euro để cố gắng phục chế và gia cố phần bị cháy bên trên các dãy mái vòm, và ngọn tháp nhọn nổi tiếng nặng 80 tấn, cao 78 mét.
Tính đến hè năm 2022, phần mặt tiền của Giáo đường thì không bị cháy và đã phần nào được sửa lại, với mục tiêu mở cửa Nhà thờ Đức bà khi Pháp đăng cai Olympics Paris 2024.
Khi chưa bị đóng cửa vì hỏa hoạn tính trung bình mỗi năm có 15 triệu người tới thăm và vào bên trong Giáo đường này.
Các hình ảnh chia sẻ trên trang của Đài France24 ghi lại công lao của các đội cứu hỏa đã lao vào dập đám cháy năm 2019.
Viet News UK giới thiệu lịch sử công trình nổi tiếng vào hàng nhất thế giới của Pháp:
Xây thế kỷ 12 thời vua Louis VII, ban đầu đây là một nhà thờ nằm trên địa điểm từng là đền thờ Nữ thần Isis của người Celt, theo tín ngưỡng Hy Lạp-Ai Cập.
Tòa Giáo đường ngày nay tọa lạc trên hòn đảo tên là Ile de la Cite. Thời xưa người ta tin rằng hòn đảo giữa sông Seine như thế này là điểm linh thiêng. Nhưng người La Mã khi chiếm vùng đất Gaul (Gô-loa) đã cấm dân bản địa thờ nữ thần của họ, đập bỏ và ném xuống sông các pho tượng.
Trong kỷ nguyên Thiên Chúa Giáo, đây chỉ là một nhà thờ bình thường của Paris, và Cách mạng Pháp đã đập bỏ nhiều tượng, bỏ tính tôn giáo của công trình. Họ đổi tên, gọi nó là Ngôi đền Lý trí, vì những người theo Cách mạng 1789 căm thù thần quyền của Giáo hội La Mã.
Nhưng sau đó thì Notre Dame de Paris được phục hồi và Napoleon đã lấy vị trí này để làm lễ lên ngôi Hoàng đế năm 1804. Ông cũng phong nhà thời này là Giáo đường (Cathedral) dù nó không phải là to đẹp nhất nước Pháp.
Nhưng khi Napoleon bị lật đổ thì các vua Pháp dòng Bourbon coi nhẹ công trình này và lễ đăng quang của họ vẫn theo truyền thống được tổ chức ở Reims chứ không ở Paris.
Người Pháp lúc yêu, lúc ghét công trình này và có lúc người ta đã bỏ hoang nó, dỡ nhiều phần đem bán đồng nát.
Thằng gù ở Nhà thờ Đức Bà Paris
Nhà văn Victor Hugo, năm 1831 đã xuất bản cuốn sách mang tên Nhà thờ Đức Bà Paris, bản tiếng Anh và tiếng Việt thì chọn nhân vật Quasimodo là Thằng gù, nên có tên là Thằng gù Nhà thờ Đức Bà Paris.
Nhà văn Hugo đặt một câu chuyện tình phức tạp, lãng mạn và đau khổ của vũ nữ nghèo Esmeralda trong bối cảnh Nhà thờ Đức Bà…để đánh động trái tim của người dân Pháp. Và ông đã thành công. Nhờ tác phẩm quá nổi tiếng, chính quyền Cộng hòa Pháp đã cho trùng tu di tích này, và kiến trúc sư nổi tiếng Eugene Emmanuel Viollet le-Duc đã bắt đầu công việc khó khăn này trong nửa sau thế kỷ 19.
“Công trình văn học cao hơn ngọn tháp công trình Giáo đường”
Đó là câu nói ở Pháp. Nhưng nhìn chung thì như cái tên cho thấy, tín ngưỡng thờ Nữ thần, thờ Đức bà, mẹ của chúa Giê Su, và cả nhân vật nữ Esmeralda, tình yêu mẹ con – mẹ của cô nhận ra con gái trc lúc chết….có sức hấp dẫn huyền bí, đầy nữ tính, biểu
Nói thêm thì người Việt Nam còn quen với hai công trình Nhà thờ Lớn ở Hà Nội và Nhà thờ Đức Bà ở thành phố Sài Gòn, đều là di sản của văn hóa Pháp và châu Âu.
Cả hai công trình đều do người Pháp xây cuối thế kỷ19, không lâu sau khi Notre Dame de Paris được trùng tu, đại tu lần một.
Có điều đặc biệt là Tòa Nhà thờ Lớn Hà Nội, có hình dáng hai tháp đứng bao bọc lối vòm dẫn vào sảnh chính hệt như Notre Dame de Paris, nhưng lại mang tên là Nhà thờ Thánh Joseph (1884). Còn Nhà thờ chính tòa ở Sài Gòn xây năm1863, mở rộng xong năm 1880 có phong cách khác Notre Dame de Paris lại có tên tương tự: Vương cung thánh đường Đức mẹ Vô nhiễm, giống như tên trong tiếng Pháp của Notre Dame de Paris. Cái tên này lại do sáng kiến của các Giám mục Việt Nam trong những năm 1959-60 và được Tòa thánh Vatican chấp nhận. Từ 1962 thời Giáo hoàng John 23, Nhà thờ Đức Bà ở Sài Gòn có tên như vậy.