Tiếu lâm thư giãn 22- Vậy là tôi được giữ tang vật.
Truyện cười về kẻ trộm
Có một tên trộm tên là Tí đi ra chợ Bắc ninh ăn trộm được rất nhiều xà tích bạc , hầu bao của các bà và các cô ở chợ.
Hắn bị bắt giải lên quan. Mẹ hắn quen biết quan lớn nên lo lót chạy chọt cho hắn được tha bổng.
Trước Toà hôm xử quan lớn dõng dạc:
-Kẻ tiện nhân này đáng tội chết, ngươi có biết người mất của sẽ khổ sở thế nào không? Ngươi hãy hình dung một người mẹ ra chợ mua sữa cho đứa con đang khát sữa mà tiền đã bị ngươi lấy mất.
Kẻ trộm:
-Các bà các cô vô ý làm rơi, nên con nhặt được.
Quan lớn:
-Ta xét thấy nhà ngươi thân nhân tốt , mẹ của ngươi lại được đức vua ban tặng chữ “Goá phụ thuỷ chung” nên ta ta bổng cho ngươi lần này. Lần sau là rũ tù nghe chưa!
Kẻ trộm:
-Vậy là con không phạm tội , xin quan cho con lấy lại chỗ xà tích bạc ạ quan vừa thu của con ạ.
Ghi chú: hầu bao là dạng thắt lưng dài nhưng như cái ống , các mẹ ngày xưa dùng để tiền và cũng là thắt lưng trang trí.
Con lợn béo ị
Quan toà:
-Phạm nhân, ngươi bị kiện bởi bà lớn Hai Lúa. Bà nói phạm nhân gọi con gái bà là con lợn béo ị xấu xí. Ngươi không được miệt thị người khác rõ chưa!
Phạm nhân:
-Dạ bẩm quan con sai rồi ạ.
Quan lớn:
-Biết lỗi thế là tốt, khá khen cho nhân cách của nhà ngươi!
Phạm nhân:
-Không thưa quan lớn, cô con gái bà Hai Lúa xấu và béo như con hà mã cơ ạ. Con gọi cô ấy là con lợn là vì hôm qua con mới biết con hà mã ạ. Cô ta làm sao mà đẹp như con lợn được ạ!